ĐÁNH GIÁ GÁI GỌI
Đánh giá dáng người
3.00 star(s)
Đánh giá nước da
3.00 star(s)
Đánh giá khuôn mặt
3.00 star(s)
Đánh giá ngực
2.00 star(s)
Đánh giá eo
3.00 star(s)
Đánh giá mông
3.00 star(s)
Đánh giá bým
3.00 star(s)
Đánh giá thời gian chờ
Dưới 10 phút
Đánh giá kỹ năng làm tình
Ko biết làm gì
Đánh giá thái độ khi gặp
Chào hỏi xã giao
Đánh giá thái độ khi check
Hợp tác xếp hình
Đánh giá khả năng gặp lại
Ko bao giờ gặp lại
Đánh giá có được mác IDOL KNV
Ko
Trưa trưa buồn quá, nằm nghỉ trưa mà không ngủ được. Thằng em thì biểu tình từ sáng, tính không đi rồi mà không ngủ được nên đành tặc lưỡi đứng dậy. Bốc máy gọi e Phương Nhi thì em tắt máy. Mịe, chả nhẽ dắt xe ra rồi lại quay về. Chờ 1 lúc không được nên đành tìm em khác. Dạo dạo một hồi mà khó chọn quá, e ổn thì ở xa, lười đi. Em ở gần thì ít review quá. Tính tôi trước giờ ít khi chuột bạch. Phần là do thích service, phần do ít tiền, éo thể địt nhiều như masterchef được. Nên đa phần tôi đều chọn rất kỹ trước khi check. Hợp gu mới bốc số và thường là hàng của Xoài.
Cơ mà trưa nay thì không thế được. Chả nhẽ đứng ngoài đường lựa mãi cũng éo được. Cuối cùng quyết định làm chuột bạch thử em mới một hôm. Lướt thấy e Phương lolite mới tinh. Nhìn ảnh em làm tôi nhớ đến e hàng ruột một thời, nghỉ cũng gần năm rồi. Đúng cái dáng đó, cân nặng đó, chỉ mỗi tội mặt không phải. Kỉ niệm, cảm xúc ùa về làm tôi chọn Phương, vì ký ức về e. Trước đó tôi có thi thoảng đi hàng dưới 1 củ của web này và rút ra kinh nghiệm. Nếu dưới 1 củ thì hoặc là già, có kinh nghiệm hoặc là trẻ, xấu, éo biết gì. Chứ non và đẹp thì éo có giá đó.
Y như rằng, photoshop đã chơi tôi một vố. Mở cửa ra là 1 em đen hơn ảnh, không phải vấn đề vì tẩy trắng là nghề của bánh, nhưng tẩy thế này thì omo gọi bằng cụ. Tiếp đó là xăm ở chân, không phải 1 tí như bánh nói. Và tiếp nữa là bấm khuyên mắt. Chim tôi nó bảo: a ơi, em hơi run rồi đó. Chưa hết. Từ lúc em vào đến lúc ra thì em nói với tôi duy nhất 1 câu: chờ em tí. Chấm hết. Éo còn gì nữa.
Em tắm ra rồi ngồi cạnh tôi. Cũng đéo nói gì, đéo làm gì. T thề. T vốn ít nói rồi mà em còn ít nói hơn tôi. Hỏi em 2 câu cho đỡ ngại, rồi lại chìm vào im lặng. Em vẫn ngồi đó, vẫn đéo làm gì, đéo nói gì. Tụt, tụt mẹ vào trong. Má nó, đen. Chả nhẽ lại chủ động. Không, tôi không phải kiểu checker đó. T đi để tận hưởng sự phục vụ, có phải đi chăn rau đéo đâu.
Đành vậy, lấy lý do có việc nên tôi đi luôn. Rút ra 200 đưa em nó gọi là tiền xe cộ. Và em vẫn đéo nói gì. Vãi lìn.
Phi xe ra khỏi hotel mà nó ức chế. Lấy máy ra bốc em Tấm xinh của Xoài. Cũng đoán là em sẽ nhừ nhưng hàng nhừ thì nó kinh nghiệm. Đúng y như dự đoán, em Tấm chỉ thua em kia ở độ trẻ còn lại thì ăn đứt. 1 câu chồng ơi, 2 câu chồng ơi, nghe nó mát tai.
Chấm dứt buổi trưa khó tả. Từ giờ đéo làm chuột bạch nữa. Vãi lìn.
P/s: đừng ông nào đòi trưng ảnh. Tôi có sao nói vậy, rảnh đâu đi bịa nọ kia. T nhắn tin xong là xoá hết ảnh rồi.
Cơ mà trưa nay thì không thế được. Chả nhẽ đứng ngoài đường lựa mãi cũng éo được. Cuối cùng quyết định làm chuột bạch thử em mới một hôm. Lướt thấy e Phương lolite mới tinh. Nhìn ảnh em làm tôi nhớ đến e hàng ruột một thời, nghỉ cũng gần năm rồi. Đúng cái dáng đó, cân nặng đó, chỉ mỗi tội mặt không phải. Kỉ niệm, cảm xúc ùa về làm tôi chọn Phương, vì ký ức về e. Trước đó tôi có thi thoảng đi hàng dưới 1 củ của web này và rút ra kinh nghiệm. Nếu dưới 1 củ thì hoặc là già, có kinh nghiệm hoặc là trẻ, xấu, éo biết gì. Chứ non và đẹp thì éo có giá đó.
Y như rằng, photoshop đã chơi tôi một vố. Mở cửa ra là 1 em đen hơn ảnh, không phải vấn đề vì tẩy trắng là nghề của bánh, nhưng tẩy thế này thì omo gọi bằng cụ. Tiếp đó là xăm ở chân, không phải 1 tí như bánh nói. Và tiếp nữa là bấm khuyên mắt. Chim tôi nó bảo: a ơi, em hơi run rồi đó. Chưa hết. Từ lúc em vào đến lúc ra thì em nói với tôi duy nhất 1 câu: chờ em tí. Chấm hết. Éo còn gì nữa.
Em tắm ra rồi ngồi cạnh tôi. Cũng đéo nói gì, đéo làm gì. T thề. T vốn ít nói rồi mà em còn ít nói hơn tôi. Hỏi em 2 câu cho đỡ ngại, rồi lại chìm vào im lặng. Em vẫn ngồi đó, vẫn đéo làm gì, đéo nói gì. Tụt, tụt mẹ vào trong. Má nó, đen. Chả nhẽ lại chủ động. Không, tôi không phải kiểu checker đó. T đi để tận hưởng sự phục vụ, có phải đi chăn rau đéo đâu.
Đành vậy, lấy lý do có việc nên tôi đi luôn. Rút ra 200 đưa em nó gọi là tiền xe cộ. Và em vẫn đéo nói gì. Vãi lìn.
Phi xe ra khỏi hotel mà nó ức chế. Lấy máy ra bốc em Tấm xinh của Xoài. Cũng đoán là em sẽ nhừ nhưng hàng nhừ thì nó kinh nghiệm. Đúng y như dự đoán, em Tấm chỉ thua em kia ở độ trẻ còn lại thì ăn đứt. 1 câu chồng ơi, 2 câu chồng ơi, nghe nó mát tai.
Chấm dứt buổi trưa khó tả. Từ giờ đéo làm chuột bạch nữa. Vãi lìn.
P/s: đừng ông nào đòi trưng ảnh. Tôi có sao nói vậy, rảnh đâu đi bịa nọ kia. T nhắn tin xong là xoá hết ảnh rồi.